T2, 12 / 2020 4:29 Chiều | Đức Tin Jesus

Lời Chúa: Mc 6, 17-29

Hồi
ấy, vua Hêrôđê sai đi bắt ông Gioan và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã
lấy bà Hêrôđia, vợ của người anh là Philípphê, mà ông Gioan lại bảo: “Ngài
không được phép lấy vợ của anh ngài!” Bà Hêrôđia căm thù ông Gioan và muốn giết
ông, nhưng không được. Thật vậy, vua Hêrôđê nể sợ ông Gioan vì biết ông là
người công chính thánh thiện; vua che chở ông. Khi nghe ông nói, nhà vua rất
phân vân, nhưng lại cứ thích nghe. Một ngày thuận lợi đến: nhân dịp mừng sinh
nhật của mình, vua Hêrôđê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền
Galilê. Con gái bà Hêrôđia vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách
dư tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái: “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban
cho con.” Vua lại còn thề: “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta
cũng được.” Cô gái đi ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì đây?” Mẹ cô nói: “Ðầu Gioan
Tẩy Giả.” Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng: “Con muốn ngài
ban ngay cho con cái đầu ông Gioan Tẩy Giả, đặt trên mâm.” Nhà vua buồn lắm,
nhưng vì lời thề, và khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. Lập tức,
vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gioan tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông
ở trong ngục, bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho
mẹ. Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.

 

Suy nim:

 

Ngày sinh
nhật của một người lại dẫn đến cái chết của một người khác.

Nếu sự kiện xảy ra đúng như truyền
thống mà Máccô nhận được và ghi lại

thì thật là khủng khiếp.

Ai có thể tưởng tượng nổi chuyện
trong bữa tiệc sinh nhật của Hêrôđê,

một cô bé dám bưng mâm, trên có cái
đầu vừa bị chặt của một người,

máu còn chảy ròng ròng, mắt đang
nhắm hay mở?

Cô bưng và vui vẻ trao cho mẹ cô.

Mẹ cô sẽ bưng và trao cho ai cái
đầu của Gioan, người mà bà căm ghét?

 

Bài Tin
Mừng hôm nay cũng cho ta một số kinh nghiệm của Hêrôđê.

Trước hết là kinh nghiệm bị giằng
co giữa cái tốt và cái xấu.

Hêrôđê Antipas đã bắt ông Gioan tẩy
giả và xiềng ông trong ngục.

Lý do vì Gioan đã cản trở cuộc hôn
nhân sai trái của ông với Hêrôđia.

Dầu vậy Hêrôđê vẫn biết Gioan là
người công chính thánh thiện,

vẫn sợ ông và che chở ông khỏi sự
trả thù của Hêrôđia (cc. 19-20).

Hêrôđê còn lương tâm khi ông thích
nghe Gioan nói, dù rất bối rối khi nghe.

 

Kế đến là
kinh nghiệm về sự thiếu chín chắn của Hêrôđê khi thề hứa.

Cái gì đã xui khiến ông nói câu dại
dột này với cô bé Salômê:

“Con xin gì ta cũng cho, dù một nửa
nước của ta cũng được” (c. 23)?

Bầu khí cuồng nhiệt của bữa tiệc
sinh nhật, hay điệu vũ đẹp mê hồn,

hay rượu đã ngà ngà say, hay muốn
chứng tỏ mình đầy quyền lực?

Hay sự cộng hưởng của mọi yếu tố
trên?

Có những lời nói vội vã mà sau đó
ta phải hối tiếc và trả giá.

 

Cuối cùng
là kinh nghiệm về sự mất tự do trước khi quyết định.

Khi cô bé xin cái đầu của Gioan,
Hêrôđê hẳn đã sửng sốt ngỡ ngàng.

Ông buồn hết sức vì mình đã lỡ thề
hứa như vậy (c. 26).

Ông có thể rút lại lời đã nói
không? Dĩ nhiên là có.

Nhưng nỗi sợ đã khiến ông không dám
làm.

Sợ từ chối cô bé, làm cho cô buồn
và mẹ cô nổi giận,

sợ bị mang tiếng là nuốt lời trước
mặt bá quan văn võ.

Nói chung ông sợ mất danh dự của
mình, mất thiện cảm của người khác.

Bởi vậy, dù Hêrôđê thấy việc giết
Gioan là điều sai trái,

ông vẫn không dám xin rút lại lời
thề thiếu suy xét của mình.

Cần can đảm để giữ lời hứa, nhưng
có khi cần can đảm hơn để không giữ.

Danh dự hão của Hêrôđê được mua
bằng máu của một vị ngôn sứ lớn.

 

Hêrôđê đã
can dự vào cái chết của Gioan.

Ông chịu áp lực từ khách dự tiệc và
mẹ con Hêrôđia.

Philatô đã can dự vào cái chết của
Đức Giêsu.

Ông này chịu áp lực từ dân chúng và
các thượng tế.

Cả hai ông đều không có tự do,
không có can đảm để tha cho người vô tội.

Cả hai ông đều nghĩ đến mình, cái
ghế của mình, danh dự của mình.

Quyền lực được sử dụng như bạo lực,
khiến người lành phải chết oan.

Chúng ta xin cho mình luôn có tự
do, để mọi quyết định phù hợp với ý Chúa.

 

Cầu nguyn:

 

Lạy
Chúa Giêsu,

sám hối không phải là điều dễ dàng,

bởi lẽ chúng con không đủ khiêm tốn

để nhận mình lầm lỗi.

 

Chúng con ngỡ ngàng

khi thấy Chúa là Đấng vô tội

mà lại đứng chung với các tội nhân,

chờ Gioan ban phép Rửa.

Chúa đã muốn nên bạn đồng hành

với phận người mỏng dòn yếu đuối chúng con.

 

Xin cho chúng con biết thường xuyên điều chỉnh

lối nghĩ và lối sống của mình,

tỉnh táo để khỏi rơi vào ảo tưởng,

thành thật để khỏi tự dối mình.

 

Ước gì Chúa ban cho chúng con ơn hoán cải,

dám đi đến những hành động cụ thể,

và chấp nhận những cắt tỉa đớn đau.

Nhưng xin đừng quên ban cho chúng con

niềm vui của Giakêu,

hạnh phúc vì được tự do và được yêu mến.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.