T6, 12 / 2017 12:11 Chiều | Đức Tin Jesus

Ôi, Thầy Chí Thánh của con, làm sao để con đi hết các đau khổ trong cuộc thương khó của Chúa đây? Con cảm thấy ngại ngùng và coi đó như một cực hình. Con biết rằng nơi đó xuất hiện những cảnh tượng anh hùng nhất, cử chỉ yêu thương đặc biệt nhất, gương sáng chói ngời nhất của Chúa. Trong đó làm con ngất ngây vì ngưỡng mộ, sốt mến vì yêu thương nhưng không hiểu sao con vẫn có thái độ ngại ngùng đến thế.

Con vừa băn khoăn vừa say mê khi nhìn Chúa đang tìm kiếm và sáng chế ra mọi phương thế để xâm nhập vào con người con. Giờ đây, con phải yêu mến Chúa với một tình yêu chân thành nhất. Con muốn có mặt để cùng mọi tâm hồn đạo đức khóc thương cuộc tử nạn của Chúa như Mẹ Maria, người chị họ của Mẹ và ông Gioan khóc thương Ngài. Nhưng tâm tình con thật khác xa họ quá. Bao lần cố gắng mà luôn luôn chỉ đưa tới tâm trạng đáng buồn là vẫn lạnh giá trước các nỗi đau của Chúa và Mẹ. Ôi Chúa Cứu Thế đáng tôn thờ, xin hãy chiếm ngự lấy toàn thân con, cùng mọi tâm tình và ý chí của con. Ôi Thánh Thần Thiên Chúa, xin trở nên linh hồn sống động của mọi tâm tình nguội lạnh không sức sống trong con. Xin ban cho trạng thái bất toàn này một sức mạnh đầy quyền năng để vượt qua chặng 13 này. Vì con thực sự muốn trở nên người bạn tâm phúc với Chúa Giesu chịu đóng đinh của con, muốn được hiểu biết nỗi khổ của Ngài, muốn an ủi và xoa dịu phần nào những cơn đau dữ dằn Ngài chịu.

Xem thấy hai ông thánh tháo đanh Chúa Giesu mà đem xác xuống cách thảm thiết, sao con có thể cầm nước mắt được đây? Chúa đã chết, chết cho thân phận phàm nhân của con đầy bất trắc và cạm bẫy. Chính tay con cầm mũi đòng mà đâm phịch vào trái tim Ngài, máu và nước chảy ra mà không chút thương tình. Chúa nằm đó, bất động, mắt nhắm nghiền trong lòng Mẹ. Như ông con đã từng nằm yên, không nhúc nhích, trong quan tài, trước mắt con. Trong lúc hấp hối, khi ông hỏi mọi người cái Trinh đâu thì con vẫn đang cười nói trên lớp học, vẫn cười ha hả trong các cuộc trò chuyện. Ông mong gặp con lần cuối, mong con về với ông như Chúa lúc nào cũng mong mỏi, vậy mà con… Con hoảng hốt và ngạc nhiên khi thấy người ông bé xíu giữa chiếc giường lớn, chân tay bọc xương, đôi mắt không bao giờ mở ra nữa, giữa tiếng khóc rên rỉ, ầm ĩ của cả nhà. Con ân hận, đau đớn, tim con vò xé trước quan tài của ông mà nhìn Mẹ ôm Chúa đầy thương tích trong lòng, con vô cảm.

Mẹ ơi, cũng là con người, những kinh nghiệm chịu khổ nơi bản thân con có thể hiểu được phần nào nỗi khổ cực của Mẹ. Mạo gại Chúa đâm xuyên qua lớp áo mỏng vào trái tim Mẹ làm Mẹ đau càng thêm đau. Con hiểu cảm giác xa rời người thân như thế nào, không biết diễn tả làm sao ngoài từ rất rất đau khổ. Ôi Mẹ của con, Mẹ thật mạnh mẽ, không có một thụ tạo nào đau khổ như Mẹ được, khi ôm trong tay thân xác vô hồn của người Con, Mẹ đã đáp một lần nữa hai tiếng Xin Vâng. Còn con, con chẳng thể làm được, tâm tình Chúa bộc lộ cho con rất chân thành, nhưng đáng tiếc về ph con chỉ là một sự nhạt nhẽo. Dưới chân thập tự, con đứng đó, nửa muốn bước chân lại ôm chầm lấy Chúa và Mẹ, nửa muốn lui lại phía sau.

Ôi, Đấng Cứu Thế, ngay chính lúc Ngài nói cho con những khổ nạn phải chịu, thì tâm trí con lại chìm sâu trong những lo lắng về công việc tầm thường đâu đâu. Và còn tệ hơn nữa, khi Chúa cởi mở tâm tư với những lời nói đầy thương mến thì con lại sốt ruột chờ mong cho chóng hết giờ cầu nguyện. Tình trạng tâm hồn con như thế đó, xin Chúa cho con biết Chúa khó chịu vì con lắm phải không? Chúa bảo con phải dẹp bỏ mọi bi quan đó đi sao? Chúa chỉ cần con biết thân thưa lên Ngài niềm thương cảm, nỗi xót xa ân hận và những ước mơ lành thánh của con là Ngài đã đón nhận với niềm vui sướng và lấy làm an ủi rồi sao. Ngài yêu con nhiều quá khi con chỉ trưng bộ mặt lạnh lẽo với Ngài. Không cần cao siêu gì cả, Ngài chỉ cần con yêu mến Ngài như những người cha, người mẹ thế gian muốn con cái yêu thương mình. Ôi, Đấng đã chết trên thập tự vì tội con, Ngài không hề trách con lấy một lời nhưng luôn tỏ ra thương yêu. Ngài biết không, chính tình yêu âu yếm không biết mệt mỏi đó đã khơi dậy trong con một lòng tin cậy, hối tiếc và muốn chạy lại khóc và xin Ngài thứ tha.

Khi đau khổ, con chỉ nghĩ tới mình và các đau đớn riêng. Con tìm đến người khác kể lể những bi ai thống thiết đó đến nỗi làm họ mệt mỏi. Chúa dù có tủi hờn cực nhọc thế nào, Ngài vẫn im lặng mà dâng hết lên Chúa Cha, còn con chẳng nghĩ gì đến Chúa. Ngài hiểu thấu hết mọi sự của con mà con lại tìm cách xả với những con người khác cho sướng cái miệng mà không biết mình đang làm phiền họ, làm mất thời gian của họ và những gì con nói chẳng liên quan tới họ mà họ phải cầm lòng, nhẫn nại nghe con nói. Ôi Chúa ơi, con ích kỉ quá, giá như con biết nghĩ cho người khác. Xin cho con biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà biết cư xử cho đúng, tìm đến Chúa là Đấng an ủi duy nhất của đời con chứ không phải ai khác. Và xin cho con biết lắng nghe, thấu hiểu, nhẫn nại nghe người khác nói nhưng đừng lấy họ làm thùng rác để trút giận cho mình.

Con buồn rầu khi người khác yêu mến người lương thiện hơn mình, con ghen tị với những người được người khác yêu quí hơn con, con không thích những người xinh đẹp và tài giỏi hơn con. Một lần nữa, con thấy mình quá ích kỉ và hẹp hòi. Chúa ơi, xin tha thứ cho con vì con chưa biết yêu vô vị lợi như Ngài, chưa biết đau nỗi đau của người khác, chưa biết vui nỗi vui của họ. Xin ban ơn cho con giữ mình khỏi tội lỗi, như tháo đanh Đức Chúa Giesu vậy.

Con bỏ mặc tin nhắn/ cuộc gọi nhỡ của người khác mà không thèm trả lời lại. Con bỏ mặc Ban truyền thông SVCG Cổ Nhuế khi họ nhờ con trợ giúp. Con cắt lời chị Nhung khi thấy chị nói miên man về gia đình, về cô em dâu và cha không hiểu những gì chị viết. Con muốn bỏ lại chị Oanh đòi ngồi ghế chờ Cha một mình giữa đêm khuya khi thấy hai mắt díu lại, muốn gọi bố mẹ chị dậy vào lúc 4h sáng trông chị để được đi ngủ. Ôi, con chẳng giống Chúa bất cứ một cái gì. Chúa hi sinh tất cả mà con toàn để Ngài cô đơn một mình. Con mệt mỏi vì những tội lỗi mình gây nên, xin tha tội cho con. Ôi Đấng Cứu Thế, xin cho con lòng trung tín để chịu đựng trong những lúc hoang mang, để con có một tình yêu sẵn sàng ôm ấp Chúa trong lúc Ngài hoàn toàn bất động. Trong giờ phút đen tối nghĩ rằng Thiên Chúa đã chết, xin cho con biết rằng Chúa vẫn còn đó, xin đừng bỏ rơi con khi con bị cám dỗ mất tâm hồn. Ôi Đấng Cứu Độ của con, con yêu mến Ngài, con cảm tạ Ngài, con xin dâng toàn thân xác và tâm hồn con cho Ngài.