T7, 04 / 2018 11:55 Chiều | Đức Tin Jesus

Đi tu là theo ơn Chúa gọi..

Ở ngoài đời lập gia đình cũng là theo ơn Chúa gọi.

Đàng nào hơn?

Không đàng nào hơn cả. Phải tùy theo Ơn Chúa gọi mình.

Làm sao biết?

Khi Chúa gọi ai, Người ban cho các dấu hiệu.

Người ta thường nói: “Thứ nhất là tu tại gia, thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa”!

Không có nhất nhì. Phải tùy theo Ơn Chúa gọi mình.

Hãy tìm ra các dấu hiệu để biết Chúa gọi vào bậc nào Tu “Chùa” hay Tu “tại gia”

Cầu nguyện, bàn hỏi với các vị tu trì, với cha mẹ.

Giữ Ơn gọi, nếu có.

Nhiều khi nhìn bên ngoài, người ta nghĩ em nhỏ có ơn gọi đi tu, nhưng em không có, không thích.

Truyện vui: Người ta kể rằng:

Gia đình kia, bố là người tu xuất, ông ta có 3 con trai. Một hôm cha xứ tới thăm gia đình, cha muốn cổ động ơn gọi làm linh mục. Cha hỏi cậu trai cả:

– Con có muốn đi tu không?

Cậu ta trả lời tỉnh bơ:

– I want to be a doctor, a doctor get a lot of money.

Cha quay sang hỏi cậu thứ hai:

– Con có muốn đi tu không?

Cậu này vừa nhún vai vừa trả lời:

– Oh, oh, I want to become a superstar like Michael Jackson.

Nói xong cậu đi giật lùi, lắc lắc cái mông y như Michael thứ thiệt trên TV.

Không thất vọng, cha xứ nhìn cậu con trai thứ 3 cách âu yếm và hỏi:

– Lớn lên con có muốn đi tu không bé?

Cậu bé này trợn mắt hỏi lại:

– What is đi tu?

Cha xứ…

Đi tu Công Giáo
Đi tu Công Giáo

1. Đi Tu là gì?

Người Việt nam thường nói về tu:

“Thứ nhất là tu tại gia, thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa”.

Đối với các bạn trẻ, tôi muốn giải nghĩa như sau:

– Tu tại gia là sống hiếu thảo với cha mẹ ông bà, nhân nghĩa với anh em là sống bậc vợ chồng, bậc gia đình thông thường như mọi người. Đó là con đường chung cho nhân loại.

– Tu chợ là làm việc trong xã hội, giúp dân, giúp nước với tư cách liêm chính (không tham lam, hối lộ, nạt nộ, ức hiếp) theo quyền chức mình có, nhưng hết lòng cứu người, giúp đời.

– Tu chùa là bỏ đời, vào sống trong chùa, nương mình dưới sự phù hộ của Đức Phật, ngày ngày ăn chay, sám hối, tu luyện bản thân, sớm hôm tụng kinh, niệm Phật, mong được qua kiếp này rồi lên niết bàn.Đối với người Công giáo, thay vì gọi là tu chùa, người ta nói là đi tu Triều hay tu Dòng. Tu Triều là làm linh mục giúp giáo dân trong các xứ đạo. Tu Dòng là xin vào mộtdòng nào đó, có hoạt động mình ưa thích,để thánh hóa bản thân theo 3 lời khấn dòng:vâng lời, khiết tịnh, khó nghèo, giữ hiến pháp,kỷ luật để làm vinh Danh Chúa, học tập trở thành linh mục, thầy dòng hay nữ tu. Nữ tu còn gọi là dì phước, chị dòng, bà sơ (sister),giúp người giúp đời theo chủ đích riêng của mỗi Dòng.Có dòng giúp người nghèo, dòng dạy học, dòng giúp nhà thương, dòng đi truyền giáo cho người chưa biết Tin Mừng của Chúa.

Nói cách khác, đi tu bên Công giáo là theo ơn Chúa gọi (vocation). Không có ơn Chúa gọi và phù trợ liên tục, không thể sống trọn đường tu.

a/- Tu là Sống độc thân:Vì Tu bên Công giáo là chấp nhận “sống độc thân” để chỉ yêu Chúa, lo việc Chúa, lo cho các linh hồn.

Truyện vui:

Vì muốn cho con đi tu, nên mẹ của bé Khoa luôn luôn nhắc nhở: “Lớn lên con sẽ đi tu nhá.” Một buổi tối, sau khi đọc kinh xong, bé Khoa hỏi mẹ:

– Má ơi, con thấy má nấu cơm cho ba ăn. Vậy sau này con đi tu thì ai nấu cơm cho con ăn?

Suy nghĩ một chút, má Khoa trả lời:

– Mình đi tu, tức là mình dâng đời mình cho Chúa, nên con phải nấu cơm lấy mà ăn, đâu có ai nấu cho.

Bé Khoa ra vẻ buồn lắm:

– Má ơi, vậy con không thích đi tu đâu.

Nói xong, bé buồn bã đi ngủ sớm để mai đi học. Hôm sau, khi ở trường học về, bé Khoa rất vủ vẻ nói với má:

– Má ơi, con lại thích đi tu rồi.

Má Khoa ngạc nhiên:

– Ủa! Sao vậy?

– Vì có người cùng đi tu với con và sẽ nấu cơm cho con ăn.

– Ai vậy con?

– Thì cái Thu, con bác Tâm ở gần nhà mình đó.

– Tu là dâng hết mọi sự của mình cho Chúa:

Dâng hết đây là dâng xác hồn, nhất là tình yêu của mình cho Thiên Chúa, để chọn Chúa là đối tượng tình yêu của mình thay cho mối tình ở đời mình đã từ bỏ.

Truyện vui:

Trong giờ giáo lý, sau khi sơ giải nghĩa về ơn gọi đi tu, một em thiếu nhi hỏi:

– Sơ ơi, đi tu là làm sao?

– Đi tu là dâng hết cho Chúa

– Dâng hết là làm sao?

– Là dâng, mắt mũi, chân tay, trái tim linh hồn và tất cả những gì em có. Vậy em có muốn đi tu không?

Thinh lặng.

– Em không đi tu đâu. Lạnh lắm, dâng hết quần áo cho Chúa rồi thì lấy gì mà mặc???

– Tu phải chăm chỉ:

Chăm chỉ là một đức tính tốt của mọi người, nhất là người đi tu theo Chúa, lo mở mang Nước Chúa và phần rỗi các linh hồn, mở mang Giáo hội.

Truyện vui:

Bé Hoàng 8 tuổi nói với mẹ là em muốn đi tu làm linh mục, nhưng em lại có tật lười biếng, ít khi giúp mẹ làm việc gì trong nhà. Một hôm mẹ em bảo em đưa bao rác ra ngoài cho họ lấy đi. Em trả lời:

– Con mệt quá.

Mẹ bảo lau đĩa cho mẹ, em trả lời:

– Con mệt quá.

Mẹ bảo quét nhà, em trả lời:

– Con mệt quá.

Mẹ Hoàng nói:

– Hoàng, con không thể đi tu làm linh mục được, con lười quá. Làm linh mục thì phải làm việc chăm chỉ và cực nhọc chứ.

Hoàng trả lời:

– Con cũng nghĩ vậy, nên bây giờ con phải nghỉ ngơi trước.

– Tu cả cuộc đời

Không phải đi tu một tháng, một năm, nhưng là đi tu cả cuộc đời. Điều này nghe thấy dễ sợ và khó khăn, làm nhiều bạn trẻ tự hỏi: không biết mình có tu đến cùng được không, hay là tu ít lâu rồi lại ra, lúc ấy sẽ lỡ làng cả cuộc đời !!! Thực tế đã xảy ra như vậy, nhưng Chúa có cách quyến rủ và Chúa có cách giúp đỡ cho những người không tu được trọn đời, họ sẽ đem những gì đã được học hỏi trong nhà tu để giúp đời.

Truyện vui:

Bạn bé Hoa rủ:

– Hoa ơi, bạn đi tu không?

– Không mình không thích.

– Sao vậy?

– Đi tu chán thấy mồ, không được chơi game.

– Bạn không nghe cô giáo nói: một ngày ở trong nhà Chúa bằng cả ngàn ngày ở ngòai đời sao, bạn khờ quá.

Sau một thời gian, Hoa ngỏ ý muốn đi tu.

– Bố ơi, mai con đi tu.

– Tốt.

Hoa đi tu được đúng một ngày rồi xách áo đòi về.

– Chào bố con đã về.

– Sao con không tu được à.

– Con đi rồi, bố bảo tu một này bằng cả ngàn năm sống ở đời mà. con được ngàn năm rồi.

Mấy câu chuyện vui trên cho bạn một ý niệm về tu trì bên Công giáo, đi theo Ơn Chúa gọi.

2. Tại sao lại gọi đi tu là Ơn gọi?

Ơn gọi là lời mời gọi âm thầm của Thiên

Chúa Tình yêu. Từ đời đời trong ý định của Chúa, Chúa đã nhắm gọi ai làm việc gì sau này. Ơn gọi dần dần nảy nở trong thời gian, cho tới một lúc thuận tiện, Chúa làm cháy bùng lên, và Người đem họ vào nơi Người muốn. Linh mục Colin, dòng Chúa Cứu Thế viết về Ơn gọi như sau:

” Giữa đám người hằng hà sa số sẽ được sinh ra trong thời gian, Chúa đã để ý tuyển chọn một số người. Rồi Chúa tách biệt họ ra khỏi đám đông, dành riêng họ cho công việc Tình yêu của Người. Chúa yêu họ cách riêng. Chúa phán với họ như xưa Người phá n với các môn đệ:”Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con…(Tin mừng theo thánh Gioan 15,16)

Nói cách khác: Hạt giống Ơn gọi được gieo vào tâm hồn một trẻ em (nam hay nữ), bị chôn vùi ở đấy nhiều năm không ai biết đến, nhưng rồi một ngày kia, hạt giống sẽ mọc lên và vươn mạnh theo hoàn cảnh Chúa thúc đẩy. Trong âm thầm của tâm hồn người được Chúa để ý tới, Chúa khẽ gọi:”Con hãy đến theo Thầy… Và, nếu muốn, với tình yêu, linh hồn sẽ ngoan ngoãn đáp lại:”Lạy Chúa, Này con đây…

Và người trẻ chỉ còn đợi ngày đại diện Giáo hội Chúa chấp nhận, và lên đường.

(Rev. P. Colin, Cssr. Đức Mẹ Với Đời Tu,
trg. 14)

Như thế, Ơn gọi thật đẹp và dễ thương, vì nó phát xuất từ tình yêu Chúa, và sự đáp trả phát xuất từ tình yêu con người. Tất cả đều là việc của tình yêu thánh thiện và quảng đại.

Truyện vui:Một cô gái có người yêu khác tôn giáo, cha mẹ cô bảo:

– Ba má không chê thằng bồ của con điểm nào cả, chỉ có nhà mình đạo gốc mà nó thì không đạo. Vậy con nên khuyên bảo anh ấy theo đạo thì mọi việc đều êm đẹp.

– Nhưng thưa Ba Má, con đã khuyên anh ấy rồi mà anh có nghe con đâu.Thấy con ủ rủ, bà mẹ bèn nói:

– Hay là con đem anh ta đến với Linh mục để Ngài thêm ý kiến cho con trong việc này.Cô gái nghe lời mẹ liền đem anh bồ đến với linh mục để nghe khuyên bảo. Từ sáng đến tối mới về, vừa vào nhà cô gái đã òa lên khóc:

– Mẹ ơi, anh ấy đã thấm nhuần đạo Chúa rồi, bây giờ chẳng những anh ấy chịu theo đạo mà còn nhất định đi tu luôn chứ không chịu cưới vợ nữa!