T2, 11 / 2017 9:14 Sáng | Đức Tin Jesus

Kinh Mân Côi tăng sức mạnh: Bố tôi trước khi đi nhà thương giải phẫu vì ung thư ruột. Cụ đã ngồi trước tượng Mẹ Fatima hàng giờ mỗi ngày, lần chuỗi Mân Côi, cầu xin Mẹ trợ giúp qua cơn bệnh hiểm nghèo. Cuộc giải phẫucủa cụ kéo dài 6 tiếng đồng hồ, cắt ruột và gắn máy trợ tim. Sau khi giải phẫu, áp huyết tăng rất cao 230/95. Bác sĩ đã báo động, vì high blood pressure, vết mổ trong ruột có thể bị rỉ máu, gây nguy hại đến tính mạng. Họ đã cho gia đình chúng tôi biết, phải chuẩn bị trong tư thế sẵn sàng, chuyện hữu sự có thể xảy đến cận kề. Mọi người trong gia đình tôi đều hồi hộp lo sợ. Mẹ tôi đến nhà thương, cứ chắp tay năn nỉ Bs cứu Bố tôi. Bà nói: “Còn nước còn tát”. Mẹ tôi già yếu, khi hay tin Bố tôi đang trong cơn nguy biến, nước mắt Mẹ tôi tuôn trào, chảy ròng, nhưng Bà cụ vững tay cầm chuỗi Mân Côi, liên tục đọc kinh, ngồi chờ tin và bắt mọi người quì trước tượng Mẹ Fatima cầu nguyện, xin Đức Mẹ cứu Bố tôi qua khỏi cơn nguy biến.

Bố tôi sau khi giải phẫu đã phải nằm lại trong phòng hồi sinh 4 ngày (Bs nói chưa có ai nằm lâu trong phòng hồi sinh như vậy) Họ đã chữa cho Bố tôi giảm được áp huyết xuống, khi vết mổ an toàn, được ra phòng chăm sóc đặc biệt (intensive care). Gia đình mừng rỡ như Bố tôi vừa chết sống lại. Mẹ tôi đến thăm, đặt trước ngực Bố một cỗ tràng hạt. Bố tôi từ từ tỉnh lại và phải nằm lại nhà thương gần 2 tháng.

Lúc nào tôi lên thăm cũng thấy cụ tay cầm tràng chuỗi lần hột Mân Côi. Tôi hỏi Bố còn đau không? Bố tôi trả lời: Tạ ơn Chúa và Đức Mẹ, Ba đỡ đau rồi. Cách nay vài năm Cụ lại thêm căn thận nữa. Cứ vào nhà thương rồi về. Về rồi lại vào nhà thương, tái đi tái lại. Cụ luôn bám vững vào kinh Mân Côi để xin cứu chữa Cụ.

Sau khi Bố tôi bình phục, Mẹ tôi hứa với Đức Mẹ, là các ngày thứ sáu, Mẹ tôi đều ăn chay để tạ ơn Chúa và Đức Mẹ đã cứu Bố tôi. Cho nên bây giờ, chị em chúng tôi lưu ý, không tổ chức ăn uống hay tiệc tùng linh đình vào ngày thứ sáu, giúp Mẹ tôi giữ trọn lời thề nguyền với Chúa và Mẹ Maria.

Nhờ tràng chuỗi Mân Côi mà Bố tôi vẫn còn sống đến ngày nay, tuy Cụ đã già 92 tuổi rồi, nhưng trí óc của Bố Mẹ tôi vẫn còn minh mẫn và nhớ từng người, từng lời nói. Những ngày không đi đâu, các Cụ rủ nhau ngồi nhà đọc kinh, ít nhất mỗi lần hơn một tiếng đồng hồ. Ngày 3 lần như vậy: Sá ng, Trưa và Tối mỗi lần các Cụ đọc hết một tràng chuỗi 150 kinh qua 3 sự Vui, Thương và Mừng và các kinh cầu đủ mọi Thánh. Thỉnh thoảng tôi ghé nhà thăm các Cụ, nhằm lúc các Cụ đang đọc kinh, tôi lặng thinh ra phòng khách ngồi đợi đọc báo, hoặc xem TV

Tôi biết chắc là, khi nào nghe thấy các Cụ cất kinh cầu nguyện cho “Các Linh Hồn Mồ Côi” đó là lúc gần sắp chấm dứt! Amen. Nếu chưa thấy các cụ: “Cầu cho các linh hồn mồ côi” là kinh vẫn còn tiếp tục. Tôi thường hay nói dỡn với các Cụ: Ba Má như cái cối xay kinh. Mẹ tôi mắng tôi: “Nếu tôi không đọc kinh, thì Bố anh chẳng còn sống đến ngày nay”.

Vì yêu mến kinh Mân Côi, nên Bố tôi đã viết lên 2 câu đối đặt trước bàn thờ Mẹ Fatima, để làm kim chỉ nam cho mọi người trong gia đình noi theo:

Hoàng Hoàng vị tam Thiên Chúa Tể

Nguy Nguy thể nhất mẫu Mân Côi

Xin tạm dịch:

(Ba Ngôi là vua trên hết các Vua)

(Lúc nguy biến thì cứ bám chặt lấy tràng chuỗi Mân Côi)