Chúng ta phải phục tùng thánh ý Chúa
trong cảnh nghèo túng cũng như trong những
hậu quả bất tiện kèm theo. Sự vâng phục như
thế sẽ dễ dàng, nếu chúng ta được thấm
nhuần đúng mức chân lý này là Thiên Chúa
lo cho chúng ta như một người Cha đối với
con cái. Người chỉ bắt chúng ta lâm vào một
tình trạng như thế vì có lợi cho ta. Như thế sự
nghèo khó sẽ có một bộ mặt khác đối với con
mắt ta. Nói đúng hơn, vì chỉ coi những sự
thiếu thốn gây nên cho ta như những phương
thuốc cứu mệnh, chúng ta không còn kể
chúng ta là nghèo nàn nữa
Một ông vua quyền thế bắt hoàng tử ốm
đau phải kiêng khem nghiêm ngặt nhưng cần
để khỏi bệnh, hoàng tử có theo sự người ta
bó buộc phải sống với những thức ăn nhạt
nhẽo và ít ỏi mà kết luận rằng ông thực sắp bị
nghèo túng không? Hoàng tử có quan niệm
tương lai với những lo lắng về vấn đề sinh
sống không? Có ai nghĩ rằng hoàng tử nghèo
không? Không, chắc là không. Mọi người
đều biết vua cha giầu có bao nhiêu, và chính
hoàng tử sẽ được hưởng thụ của cải đó và
không ai cấm hoàng tử hưởng thụ, khi sức
khỏe hoàng tử cho phép.
Còn chúng ta, chúng ta không phải là
con Đấng Cao Cả, Đấng Toàn Năng, là
người đồng kế nghiệp của Chúa Giêsu sao?
Với tước hiệu đó, chúng ta có thể thiếu được
sự gì? Phải, ta phải bạo dạn nói rằng bất cứ ai
muốn đáp lại tình nghĩa tử đó bằng những
tâm tình yêu mến và tin cậy mà tư cách làm
con Thiên Chúa đòi phải có, đều có quyền
ngay từ lúc đó, hưởng mọi sự Thiên Chúa có.
Lúc đó mọi sự là của ta. Nhưng không nên
hưởng hết mọi sự và thường khi chúng ta lại
nên thiếu thốn nhiều sự. Do những sự thiếu
thốn ta phải chịu như những phương thuốc
đó, chúng ta đừng kết luận rằng: Có khi
chúng ta có thể thiếu những cái nếu có sẽ có
lợi cho ta? Chúng ta hãy tin chắc rằng nếu sự
gì cần thiết hay thực hữu ích cho ta, thì chắc
chắn Cha chúng ta toàn năng sẽ ban cho
chúng ta. Chúa Cứu Thế đã phán với đám
dân nghe Chúa giảng dạy rằng: Nếu các
ngươi, dù độc ác đến đâu, các ngươi còn biết
cho con cái các ngươi những sự lành, thì
phương chi Cha các ngươi ở trên trời? (Mt 7,11)
Đó là một chân lý chắc chắn chúng ta
phải tin, vì những mối lo lắng của chúng ta về
điểm đó thực là có tội và làm nhục cho Chúa
Giêsu, vì Chúa đã phán hứa về điều này rất
xác thực nhiều nơi trong Phúc âm.
Chúa phán: “Chúng con đừng lo về đời sống, về
sự chúng con ăn, cũng đừng lo cho thân thể
mặc thế nào. Chúng con hãy trông chim trên
trời, chúng không gieo, không gặt, không thu
tích vào kho lẫm, vì Cha chúng con trên trời
vẫn nuôi chúng. Chúng con không trọng hơn
những loài đó ư? Còn về quan áo, tại sao
chúng con lại lo lắng? Hãy xem cây huệ ngoài
đồng, chúng mọc thế nào. Chúng không làm
lụng, không dệt sợi, vậy mà Cha bảo cho
chúng con: dù vua Salomon ăn mặc huy
hoàng nhất cũng không đẹp bằng chúng.
Nhưng nếu Thiên Chúa mặc như thế cho cây
cỏ ngoài đồng là giống nay còn, mai sẽ bị vất
vào lửa thì cũng sẽ lo mặc cho các ngươi cẩn
thận hơn là dường nào? Hỡi bọn người ít
lòng tin! Các người đừng lo lắng mà bảo
rằng: Chúng con sẽ ăn gì? Sẽ uống gì? Sẽ mặc
gì? Vì các người ngoại giáo sẽ lo lắng tất cả
những sự ấy, nhưng Cha các ngươi biết các
ngươi cần gì (Mt 6,25-34).
Lời Người đã hứa và sẽ được thực hiện
với một điều kiện độc nhất này là chúng ta
phải tìm nước Thiên Chúa và sự công chính
của Người trước hết. Chúng ta phải coi việc
tìm kiếm đó là một việc trọng đại, việc chính
và độc nhất, nghĩa là chúng ta phải qui mọi
sự về đó, phải qui mọi việc vào cái kết quả đó,
phải chu toàn mọi bổn phận vì một mục đích
đó Nhờ đấy Người giải thoát ta khỏi mọi lo
lắng, Người sẽ đảm nhận hết mọi sự cần cho
ta, mọi sự cần cho những người thuộc về ta
hay những người chúng ta phải cung cấp cho.
Và Chúa sẽ làm mãn nguyện một cách ân cần
tỉ mỉ kỹ lưỡng tùy theo việc chúng ta cố gắng
tỏ cho Người sự tín nhiệm và phú thác, tùy
theo việc chúng ta thực hành hoàn toàn sự
tuân phục ý Chúa.
Chúng ta vì lòng mến Người mà từ
bỏ ham muốn được của cải hư nát đời này ư?
Đây, một lời hứa khác của Chúa Giêsu:
Ngoài sự sống đời đời ta còn chắc được gấp
trăm những của đó ở đời này và do một mầu
nhiệm lạ lùng, chúng ta sẽ thành nên giầu có,
đang khi người ta cho rằng chúng ta nghèo
nàn. Được giải thoát không khao khát những
sự giàu có, không ước muốn cả sự có của và
khỏi gánh nặng kèm theo đó, chúng ta sẽ
được hưởng một sự bằng an, một sự vui thỏa
mãn, mà những người bề ngoài làm chủ của nhưng
thực ra của làm chủ họ, không được biết đến cho.
Họ chỉ có những gánh nặng và lo lắng.
Như thế sẽ thực hiện cho ta lời thánh Tông Đồ rằng:
Lòng đạo đức có những hứa hẹn ở đời này cũng
như những hứa hẹn đời sau (1 Tm 4,8).