T3, 05 / 2018 11:50 Chiều | Đức Tin Jesus

Người ta có thể thắc mắc: ” CHÚA sẽ luận phạt tôi thế nào về tội không tham dư ̣Thánh Lễ, vì chẳng thấy có điều răn nào về tội không tham dư ̣Thánh Lễ.

Vậy, khi thờ ơ với Thánh Lễ, ta chẳng những bị xét tội gây thiệt hại cho chính ta, mà còn về những mất mát cho CHÚA và cho Thần Thánh trên Trời. Nhưng thiệt hại đó được đấng đáng kính Bede diễn tả như sau : ” KHI một Linh Mục, không phạm tội trọng, lười biếng không chịu cử hành Thánh Lễ, Linh Mục đã làm mất đi vinh dư phải có dành cho ba ngôi Chí Thánh, tước mất của các THIÊN Thần nguồn vui sướng, của kẻ tội lỗi sự tha thứ, của người Công chính sự trợ giúp, của kẻ đã chết sự trợ giúp, của toàn Giáo Hội những ơn ích thiêng liêng, của chính mình phương dược sinh ơn cứu độ. Hãy nhìn xem biết bao thiệt hại nảy sinh của sự biếng nhác của một Linh Mục; những thiết hại phải chịu cũng không kém khi một giáo dân không đi dựng Thánh Lễ khi người âý có khả năng thực hành việc này. ”

Có thể nhiều trường hợp điển hình về sự thờ ơ với Thánh Lễ cùng với những hình phạt phù hợp, nhưng một trường hợp cũng đã đủ rồi. vào khoảng cuối đông năm 1570 có ba người lái buôn đi từ Eugubo đến Cisterno để dự hội chợ hàng năm. Công việc buôn bán thuận lợi; kiếm được nhiều tiền. vào lúc kết thúc hội chợ đêm CHÚA Nhật, một người trong nhóm nói với những người kia trước khi đi ngủ – vì cả ba cùng ngụ trong một nhà trọ: ” Sáng mai bọn mình phải khởi hành thật sớm để có thể về đến nhà trước khi màn đêm buông xuống. ” Một người đồng nghiệp chấp thuận lời đề nghị này, nhưng người kia bác bỏ và nói rằng hôm sau là sáng Chúa Nhật, tốt hơn hết là đi dự lễ cái đã rồi mới ra về sau vì như vậy mới có phúc lành của Chúa cho cuộc hành trình, nhưng hai người kia quyết không chịu nghe; vì thế nên người này để hai kẻ kia lên lên đường mà không có mình cùng đi. Ngay khi vừa dự xong Lễ và điểm tâm qua loa, anh ta vội vàng leo lên lưng ngựa và phi nước đại chạy theo hai người kia. Lúc đó, hai anh lái buôn đi được khoảng hai giậm thì tới một cây cầu gỗ bắc qua một con sông rộng. Khi đang qua cầu, nước sông cuồn cuộn chảy siết vi mới có một trận mưa lớn, cuốn trôi những thanh gỗ giằng cầu, khiến cho cả hai cùng bị rớt xuống sông. Hai con ngựa bơi được vào bờ, nhưng hai người cưỡi ngựa bị gì xuống vi có những túi vàng cột vào người nên chết thảm thương. Khoảng một tiếng sau người thứ ba tới nơi và được dân địa phương cho biết về thảm họa đã xảy ra. Anh ta súc động khi nhìn thấy thi hài hai người bạn được người địa phương vớt lên, đặt trên bờ sông. Anh ta cảm Tạ CHÚA thương cứu mình khỏi chết nhờ nhất quyết tham dư Thánh Lễ trước khi khởi hành. Câu chuyện này là một bài học dạy ta đừng bao giờ bỏ Thánh Lễ ngày CHÚA Nhật hoặc lễ Trọng vi những lợi lộc trần gian.

Nghĩa vụ của cha mẹ và người làm chủ

Trẻ em, khi bị cha mẹ ngăn cản không cho dự Lễ vào ngày Lễ buộc mà không có lý do thật sự cần thiết, nên bắt chước gương Thánh Nữ Genevieve, bổn mạng Thành phố Paris. Khi còn thiếu thời, lúc đến tuổi phải dự lễ ngày lễ buộc, bị mẹ buộc phải ở nhà để coi nhà. Cô bé trả lời rằng: ” Thưa Mẹ, con không thể bỏ lễ được, con thà làm mất lòng mẹ hơn là súc phạm đến CHÚA “. Bà mẹ giận điên lên khi nghe những lời âý đã thẳng tay tát vào mặt cô con gái nhỏ và mắng nhiếc cô về thái độ không biết vâng lời. Người mẹ sau đó bị phạt nhãn tiền: mắt mù hoàn toàn trong hai năm, tới khi nhận ra rằng mình sai trái và cũng nhờ lời cầu nguyện không ngừng của Genevieve mắt bà đã nhìn được trở lại. Vì thế, trẻ em đến tuổi khôn khi bị buộc không dự được Thánh Lễ phải lễ phép trình bày với cha mẹ rằng chúng buộc phải vâng phục THIÊN CHÚA hơn nghe theo lời con người.

Bổn phận các ông bà chủ là phải khuyến khích các thành viên trong đám gia nhân của mình thì thi hành những bổn phận Tôn Giáo của họ và làm điều ngay lành. Nếu chểnh mảng, họ đáng bị chê trách hơn, Vì Thánh PHAO LÔ đã nói: Ai không chăm sóc người thân, nhất là người sống trong cùng một nhà, thì đã chối bỏ Đức Tin, và còn tệ hơn người không có Đức Tin (1Tm 5, 8). Đó là những lời lên án mạnh mẽ và làm chúng ta khiếp. Sợ, bởi Thánh Gio An kim khẩu còn suy diễn việc ” chăm sóc ” liên quan đến lợi ích thiêng liêng hơn là lợi ích vật chất của những kẻ thuộc quyền. Và nếu người chủ gia đình thờ ơ chẳng cung cấp cho con cái và những người trong nhà lương thực và quần aó cần thiết cho thân xác mà đã bị coi là người ngoại đạo hay không có Đức Tin, huống chi kẻ chẳng đoái hoài gi đến những nhu cầu thiêng liêng của họ thì còn đáng bị THIÊN CHÚA coi như kẻ chối bỏ Đức Tin, huống chi kẻ chẳng đoái gì đến những nhu cầu thiêng liêng của họ thì còn đáng bị THIÊN CHÚA coi như kẻ chối bỏ Đức Tin và tệ hại hơn là kẻ phản bội đức tin nhiều hơn biết chừng nào.

( Trích theo Hi Tế Thánh Thể).