T6, 10 / 2017 12:57 Sáng | Đức Tin Jesus

Linh mục César Truqui, người Thụy Sĩ, trong cuộc phỏng vấn linh mục khuyên không nên nhìn Sự Dữ có khắp nơi, nhưng dù vậy phải luôn cẩn thận.

Quỷ ám và trừ quỷ luôn là lãnh vực tạo nhiều cảm nhận khác nhau, giữa ngạc nhiên và hoài nghi. Rất nhiều trong chúng ta nghĩ chuyện chỉ có trong phim ảnh. Nhưng cách cư xử ma quái mà một số người trải nghiệm phải làm chúng ta suy nghĩ. Trong Giáo hội công giáo, trừ quỷ phải tuân theo các luật lệ rất nghiêm nhặt trong Nghi thức trừ quỷ và cầu nguyện (De exorcismis et supplicationibus quibusdam), ấn bản cuối cùng là năm 1988.

Nguồn gốc các luật lệ này ở trong Sách Thánh và thần học. Chỉ các linh mục sốt sắng nhất mới được phép trừ quỷ, với một sự cẩn thận tối đa và với điều kiện duy nhất là phải được giám mục sở tại cho phép.

Báo Aleteia có cuộc trao đổi với linh mục César Truqui, nhà trừ quỷ ở giáo phận Chur, Thụy Sĩ. 

Aleteia: Loại quỷ nào nhà trừ quỷ có thể chiến đấu với nó?

Linh mục Truqui: Sự Dữ hóa thân. “Khói bốc của Satan” như từ ngữ của Đức Phaolô VI dùng. Không phải chỉ đơn thuần do thiếu sự tốt lành, “privatio bonis”. Đây là một sự dữ cực mạnh và có thật mà khoa học không thể giải thích. Chỉ có đức tin Kitô giáo dạy cho chúng ta biết, có sự hiện hữu của các thực thể thiêng liêng: thực thể tốt là thiên thần, thực thể xấu là ma quỷ.

Có phải hơi khó để chấp nhận có sự hiện hữu của một thực thể ma quái có thể tấn công về mặt thể lý của một người không?

Đúng, rất khó để chấp nhận. Nhưng công việc của chúng tôi đặt chúng tôi đứng trước một sự thật hiển nhiên là có những người bị quỷ ám thật. 

Con đường nào đưa cha đến việc trừ quỷ?

Là tình cờ do Chúa sắp đặt. Khi tôi chịu chức linh mục cách đây mười hai năm, tôi có theo một khóa học của các linh mục trừ quỷ. Trong số các linh mục này có các linh mục Bamonte và Amorth. Một ngày nọ, có một người Pháp 40 tuổi bị quỷ ám đến. Cả hai linh mục Bamonte và Amorth không ai biết nói tiếng Anh hoặc tiếng Pháp, hai cha nhờ tôi làm thông dịch. Và thế là tôi tham dự vào vụ trừ quỷ đầu tiên của tôi. 

Cha có cảm nhận mình tham dự trực tiếp vào công việc của Sự Dữ không?

Cảm nhận này tiến triển theo thời gian. Các vụ trừ quỷ đầu tiên đã đánh động tôi một cách đặc biệt, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi nhận ra những gì tôi đọc trong Phúc Âm là thật. Chúa Giêsu chiến đấu không ngừng với quỷ, “binh đoàn”, “Satan”, “Asmodeus”, những tên tôi nghe nhiều lần trong các vụ trừ quỷ. Về mặt thiêng liêng, đó là một kinh nghiệm cực kỳ phong phú.

Các việc của sự dữ làm có thấy rõ không?

Trong lần trừ quỷ đầu tiên với người Pháp, con quỷ xuất hiện dưới dạng làn khói, một làn khói mù bao trùm cả căn phòng. Linh mục trừ quỷ hỏi tên nó, nó trả lời: “Tôi là Rex”. Nhưng không một con quỷ nào có tên này. Linh mục trừ quỷ hỏi lại: “Nói cho tôi biết tên của ngươi”. Cuối cùng nó trả lời: “Tôi là Satan, ông hoàng của thế giới này”. 

Tại sao phải hỏi tên quỷ?

Trong mục đích là phải chính xác. Xác định tên sự việc giúp chúng ta kiểm soát được nó, khi con quỷ nói tên mình, đó là dấu hiệu chứng tỏ nó yếu kém. Nếu nó vẫn không chịu nói, nó vẫn còn quyền lực. 

Có các dấu hiệu nào để biết một người bị quỷ ám?

Có bốn dấu hiệu: có sự ghét cay ghét đắng các vật dụng thiêng liêng, có một ngôn ngữ lạ, có một sức mạnh ngoài tầm con người, biết các chuyện ẩn giấu hay niêm kín. 

Điều này có thể gây nguy hiểm?

Có. Tất cả những gì dính đến ma thuật, khoa học huyền bí, phù thủy hay bói bài đều có tiềm năng tạo nguy hiểm. Cũng như thánh lễ, cầu nguyện, xưng tội giúp chúng ta gần Chúa thì các nghi thức satan, các thánh lễ đen làm chúng ta gần quỷ. Một ngày nọ, tôi làm việc với một phụ nữ bói bài. Nhiều người bói bài để giải trí nhưng phụ nữ này thật sự có biệt tài thấy trước. Bà rất thành công, nhưng cuối cùng bà hiểu, sự thành công của bà là nhờ quỷ. Và khi bà quyết định ngừng thì quá trễ: cơ thể của bà đã bị quỷ ám.

Làm thế nào có thể giao số phận mình cho một người?

Tất cả đều giống như khi mình có thể xin bất cứ ai giết một người, mình cũng có thể xin quỷ lan tỏa Sự Dữ của nó. Nhưng ở đây bạn đừng lầm: đa số các số phận giao phó cho những người tự cho là phù thủy thì đây toàn là những người bịp bợm, nó không có một hiệu quả nào. 

Chỉ một nhà trừ quỷ có đủ để trừ quỷ nơi một người không?

Đây là một nghi thức rất phức tạp. Thường thường phải làm nhiều lần. 

Cũng như một trị liệu?

Đúng. Trừ quỷ chỉ là một nghi thức chứ không phải là một bí tích. Nếu tôi tha tội cho một người sau khi họ xưng tội, thì họ được tha ngay. Ngược lại, kết quả của việc trừ quỷ tùy thuộc vào sự thánh thiện của lời cầu nguyện và của đức tin của người được trừ quỷ. 

Đâu là sự khác biệt giữa trừ quỷ và cầu nguyện giải thoát?

Cả hai đều có một mục đích chung: giải thoát một người khỏi ảnh hưởng của quỷ. Trừ quỷ là một sứ vụ riêng biệt trong Giáo hội. Các linh mục trừ quỷ được giám mục trực tiếp bổ nhiệm vào công việc này. Chỉ có các linh mục này mới được trừ quỷ. Lời cầu nguyện xin giải thoát thì ai cũng có thể làm, linh mục, giáo dân, đàn ông, đàn bà. Chỉ cần là tín hữu Kitô giáo, Chúa Giêsu đã nói: “Tất cả những ai tin vào Ta đều có thể đuổi quỷ”. Trừ quỷ là ra lệnh cho con quỷ. Lời cầu nguyện giải thoát là lời cầu nguyện xin Đức Mẹ và Chúa Giêsu can thiệp.

Trong số những người nhờ cha trừ quỷ, có bao nhiêu người thật sự bị quỷ ám?

Rất ít.

Vậy thì vì sao người ta sợ?

Tôi có thể phân biệt ba hạng người: những người bị quỷ ám, những người không bị quỷ ám và những trường hợp mập mờ. Hai trường hợp đầu thì dễ giải quyết: khi một người thật sự bị quỷ ám, thì họ có bốn dấu hiệu như tôi đã nói ở trên. Khi đọc lời cầu nguyện để đuổi quỷ thì người này hoảng sợ. Rất khó để giả đò. Trường hợp thứ nhì cần đến kinh nghiệm linh mục và giải tội của tôi: những người có vấn đề thiêng liêng hay tâm lý được phát hiện rất nhanh. Nhưng có một vài trường hợp phức tạp hơn. Chẳng hạn khi người đó có cách ứng xử như người bị quỷ ám, nhưng thật sự là không phải. Một ngày nọ có một phụ nữ đến gặp tôi vì bà là nạn nhân của bạo lực và vì bà bị chích ma túy. Tôi thấy bà như bị quỷ ám. Dù vậy khi trừ quỷ, bà không tỏ ra hoảng sợ, không có một hiện tượng nào lộ ra. Khi đó tôi hiểu đây là một hình thức khác của quỷ ám. Nghệ thuật trừ quỷ đôi khi cũng chẩn đoán được một vài bệnh tâm lý.

Những người bị quỷ ám sống như thế nào?

Ho sống hoàn toàn bình thường. Không phải lúc nào quỷ cũng hoành hành. Nó chỉ xâm chiếm cơ thể người đó khi nào nó thấy lợi cho nó. 

Khi nào thì phải xin trừ quỷ?

Khi sự việc đến với mình không còn kiểm soát được. Ở Rôma, tôi gặp một phụ nữ công giáo, đã rửa tội nhưng không giữ đạo. Quỷ ám vào bà. Bà bắt đầu nghe có tiếng nói xúi bà giết chồng, giết con rồi tự tử. Bà nghĩ mình có vấn đề tâm lý nên đi khám với bác sĩ tâm thần, nhưng không ai tìm ra bệnh gì. Ngược lại, họ thấy bà hoàn toàn sáng suốt. Một ngày nọ bà thấy mối ăn tất cả áo quần của mình mà không đụng đến áo quần của chồng con, dù áo quần treo cùng phòng. Một trong các bạn của bà khuyên bà nên đi gặp linh mục Amorth, ngài hiểu ngay lập tức bà bị quỷ ám. Bây giờ bà giữ đạo. Luôn có một lý do nào đó đến với chúng ta.                                                                                                      

Có khi nào cha hỏi các bệnh nhân của mình, họ cảm nhận gì trong các buổi trừ quỷ?

Người đàn ông Pháp mà tôi nói ở trên, ông cho biết, ông có cảm tưởng như có một trận chiến trong người mình. Ông cảm nhận con quỷ đang chiến đấu. Khi linh mục đọc lời cầu nguyện, ông cảm thấy ánh sáng của Chúa vào trong người mình. 

Vụ trừ quỷ nào làm cha có ấn tượng nhất?

Đó là một con quỷ câm. Chúa Giêsu có nói đến con quỷ này trong Phúc Âm. Chúa khẳng định đó là những con quỷ khó đuổi nhất. Nó chỉ ra đi với sức mạnh của lời cầu nguyện và của ăn chay. Loại quỷ này rất hiếm. Trong mười năm trừ quỷ, tôi chỉ gặp có một lần.

Có khi nào cha sợ?

Lúc đầu tôi sợ, nhưng rồi tôi cũng quen với các cách ứng xử kỳ quặc của cơ thể bị quỷ ám. Tuy nhiên không nên nhìn đâu cũng có Sự Dữ. Như vậy mình sẽ bị ám ảnh. Trừ quỷ trước hết là một hành vi của lòng thương xót: đó là hành vi yêu thương đối với người đang đau khổ.

Marta An Nguyễn dịch