T5, 09 / 2017 8:28 Chiều | Đức Tin Jesus

Lời Chúa: “Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người ấy sẽ dùng bữa với ta.” (Kh 3:20)

Hôm nay con lại đến viếng Chúa. Chúa nhìn con, con nhìn Chúa. Nơi Nhà Tạm Chúa vẫn cô đơn một mình, vẫn chờ vẫn đợi “ai đó” đến thăm.

Thánh lễ đã chấm dứt, ai nấy vội vã ra về. Khi xưa con cũng thế, mong cho lễ mau kết thúc để tiếp tục công việc thường nhật. Chúa cũng biết đó, phần đông thì toàn những công việc không quan trọng, thế mà đối với con, lại quan trọng hơn việc ná n lại bên Chúa, Đấng là chính Tình Yêu.

Giờ đây, con chỉ còn biết cảm tạ Chúa đã thu hút con bằng ơn thánh Chúa.

Lạy Chúa Giêsu dấu yêu! Chúa không cần phải gõ cửa hồn con, vì nó đã mở toan ra mời Chúa vào từ bao năm nay. Từ ngày Mẹ Maria dắt Chúa vào, chắc Chúa còn nhớ cái ngày vui mừng hạnh phúc đó của chúng ta? Một lần nữa, con mời Chúa vào, để Cha con mình tâm sự thắm tình.

Tuy rằng Chúa chẳng nói gì, nhưng Chúa cho con hiểu rằng Chúa luôn hằng muốn ngự vào linh hồn tất cả con cái Chúa. Nhà thờ mỗi ngày một thưa thớt, tâm hồn chúng con khép kính, rất nhiều người từ chối không cho Chúa bước vào…

Lời mời gọi hãy “mở cửa để Chúa vào dùng bữa tối,” Chúa vẫn còn lập đi lập lại cho đến ngày tận thế. Cũng như danh hào Pascal đã nói “Chúa Giêsu chịu Cuộc Khổ Nạn của Người cho đến tận thế,” bởi vì nhân loại vẫn còn chìm đắm trong u mê tội lỗi.
Có một chuyện con tình cờ đọc ở đâu, con còn nhớ mãi. Chuyện kể về một họa sĩ vẽ hình Chúa đứng ngoài cửa mà gõ. Nhưng sao lạ thay! Cá nh cửa lại thiếu cái tay nắm, thì làm sao Chúa mở vào? Phải chăng người họa sĩ đã quên vẽ chi tiết này? Không đâu, ông muốn nói lên rằng cửa này chỉ mở được từ bên trong mà thôi!

Lạy Chúa Giêsu, biết bao cánh cửa linh hồn chúng con không có tay nắm cửa, thì làm sao Chúa tự bước vào? Chúa ban cho chúng con quyền tự do chọn lựa, là chúng con tự mở cửa mời Chúa vào, chứ Chúa chẳng bao giờ ép buộc chúng con làm bất cứ điều gì.

Vì bởi tình yêu là cho đi, tình yêu là dâng hiến, tình yêu mời mọc. Thật xót xa cho Chúa vô cùng, còn gì đau buồn cho bằng một người muốn trao đi tình yêu, ngay cả chính mạng sống mình, mà lại bị từ chối?

Chúa ơi, con đến đây để cảm thông nỗi đau buồn trong cô quạnh của Chúa. Cảm thông nỗi khát khao các linh hồn đến nỗi trên thập giá Chúa phải thốt lên câu: “Ta khát!”

Con đến đây hằng ngày để gõ cửa Nhà Tạm Chúa. Cửa không mở, nhưng Trái Tim Chúa đã rộng mở để đón chờ con. Còn hạnh phúc nào hơn được Chúa ôm con trong vòng tay Chúa.

Nguyện xin Chúa thứ tha cho con, vì đã để Chúa chờ đợi bấy lâu nay. Hãy tẩy sạch linh hồn con bằng Máu Thánh Chúa mỗi lần con hiệp lễ.

Cảm tạ Mẹ Maria đã nói lời “xin vâng;” vì nếu không thì chẳng có Giêsu Nhập Thể làm người, cũng chẳng có Chúa Giêsu Thánh Thể. Mẹ ơi, con yêu mến Mẹ!

Lucia Tri Ân (MenYeuGiesu)