T2, 04 / 2018 6:46 Chiều | Đức Tin Jesus

Dưới đây là văn bản bài giảng của Đức Thánh Cha Phanxico trong Canh thức Phục sinh ngày 31 tháng Ba, 2018, trong Vương cung Thánh đường Thánh Phê-rô. Ngài cũng thực hiện các bí tích nhập môn Ki-tô giáo cho tám thành viên mới của Giáo hội từ Albania, Ý, Nigeria, Peru, và Hoa kỳ.

Văn bản bài giảng của Vatican cung cấp:

Chúng ta bắt đầu việc cử hành nghi thức này bên ngoài, đứng trong bóng tối của đêm đen và giá lạnh. Chúng ta cảm thấy một sự im lặng u ám trước cái chết của Chúa, một sự im lặng mà mỗi chúng ta có thể cảm nhận, một sự im lặng ngấm sâu vào tâm hồn của mỗi người môn đệ, họ đứng câm lặng trước thập giá.

Đây là thời khắc mà người môn đệ đứng lặng câm trong nỗi đau đớn trước cái chết của Chúa Giê-su. Có thể nói được lời nào trong một giây phút như vậy? Người môn đệ chỉ biết giữ câm lặng với cảm thức về những phản ứng của riêng mỗi người trong thời khắc quyết định của sự sống của Chúa. Đứng trước sự bất công của bản án cho Thầy, các môn đệ của Người chỉ biết câm nín. Trước những lời vu khống và làm chứng gian mà Thầy phải chịu, các môn đệ của Người chẳng nói được lời nào. Trong suốt những giờ thử thách đau đớn của Cuộc Thương Khó, các môn đệ của Người cảm thấy sự bất lực của họ không dám liều cược mạng sống của họ để nói thay cho Thầy. Còn hơn thế nữa, họ không thừa nhận Người: họ bỏ trốn, họ thoát thân, họ giữ im lặng (x. Ga 18:25-27).

Đó là đêm câm lặng của những người môn đệ bị tê liệt và không biết phải làm gì giữa quá nhiều những hoàn cảnh đau thương và chá n chường. Đó cũng là tình trạng của những người môn đệ hôm nay, lặng câm trước những hoàn cảnh mà chúng ta không thể kiểm soát được, nó khiến chúng ta cảm thấy, và thậm chí tệ hơn nữa, tin rằng chẳng có thể làm gì để đảo ngược lại tất cả những bất công mà các người anh chị em của chúng ta đang phải chịu đựng trên da thịt của họ.

Đó là đêm câm lặng của những người môn đệ bị mất phương hướng vì họ bị đưa vào vòng xoáy theo thói thường cướp mất đi ký ức, dập tắt hy vọng và khiến họ nghĩ rằng “mọi việc đều diễn ra theo cách này.” Những người môn đệ đó đã bị đánh gục, họ chẳng có gì để nói và cuối cùng xem như “chuyện bình thường” và xem thường lời của Cai-pha: “Các ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt?” (Ga 11:50).

Giữa sự im lặng của chúng ta, sự im lặng bao trùm, sỏi đá bắt đầu lên tiếng (x. Lk 19:40) [1] và dọn đường cho thông điệp vĩ đại nhất mà lịch sử chưa từng được nghe: “Người không có ở đây, vì Người đã trỗi dậy” (Mt 28:6). Tảng đá trước mồ lên tiếng và công bố sự khởi đầu của một con đường mới cho tất cả mọi người. Chính tạo vật là vật tiên phong làm âm vang cuộc chiến thắng của sự sống vượt trên tất cả những điều đã cố gắng dập tắt và bóp nghẹt niềm vui của Tin mừng. Tảng đá trước mồ là vật đầu tiên nhảy mừng theo cách của nó và vang lên một bài ca ngợi khen và kinh phục của niềm vui và hy vọng trong đó tất cả chúng ta đều được mời gọi cùng dự phần.

Hôm qua, chúng ta đã cùng với những người phụ nữ chiêm ngắm “Đấng đã bị đâm thâu cạnh sườn” (x. Ga 19:36; x. Dcr 12:10). Hôm nay, chúng ta lại được mời gọi cùng với các bà ngắm nhìn ngôi mộ trống và lắng nghe lời của Thiên Thần: “Các bà đừng sợ … vì Người đã trỗi dậy” (Mt 28:5-6). Những lời đó tác động mạnh đến lòng tin và sự chắc chắn sâu thẳm nhất của chúng ta, tác động đến cách chúng ta đánh giá và đương đầu với những biến cố trong cuộc sống hàng ngày, đặc biệt cách chúng ta quan hệ với người khác. Ngôi mộ trống thách đố chúng ta và trấn tĩnh lại tinh thần của chúng ta. Trên tất cả nó làm chúng ta phải suy nghĩ, nó động viên chúng ta tín thác và tin tưởng rằng Thiên Chúa “hiện ra” trong mọi hoàn cảnh và với mọi người, và tin rằng ánh sáng của Người có thể chiếu dọi đến những góc ít được mong chờ nhất và bí mật nhất của cuộc sống chúng ta. Người đã trỗi dậy từ cõi chết, từ một nơi không ai có một chút chờ gì, và bây giờ Người lại chờ đợi chúng ta – như Người đã làm với những người phụ nữ – để cho chúng ta có thể cùng chung phần với Người trong công cuộc giải thoát. Trên nền tảng này và với sức mạnh này, người Ki-tô hữu chúng ta hãy đặt cuộc sống và năng lực của chúng ta, trí óc của chúng ta, tình cảm và ý chí của chúng ta, phục vụ cho việc khám phá ra, và còn hơn thế là tạo ra những con đường của phẩm giá.

Người không có ở đây … Người đã trỗi dậy! Đây là thông điệp giữ vững niềm hy vọng của chúng ta và biến nó thành những hành động bác ái cụ thể. Chúng ta rất cần phải để cho tính mỏng giòn của chúng ta được xức dầu bởi kinh nghiệm này! Chúng ta rất cần phải để cho đức tin của chúng ta được hồi sinh! Chúng ta rất cần phải để cho những chân trời thiển cận của mình được thách đố và canh tân bởi thông điệp này! Đức Ki-tô đã trỗi dậy, và cùng với Người, Người làm cho niềm hy vọng và sự sáng tạo của chúng ta trỗi dậy để chúng ta có thể đối mặt với những vấn đề hiện tại với ý thức rằng chúng ta không cô đơn.

Mừng Phục sinh tức là một lần nữa chúng ta tin rằng Thiên Chúa liên tục đi vào lịch sử riêng của chúng ta, thách đố “những nguyên tắc” của chúng ta, đó là những lối suy nghĩ và hành động theo cách làm cho chúng ta cuối cùng trở nên tê liệt. Mừng Phục sinh tức là cho phép Chúa Giê-su chiến thắng nỗi sợ hãi hèn nhát rất thường xuyên tấn công chúng ta và cố gắng chôn vùi mọi niềm hy vọng của chúng ta.

Tảng đá trước cửa mồ được chia sẻ điều này, những người phụ nữ trong Tin mừng được chia sẻ điều này, và bây giờ lời mời gọi một lần nữa được gửi đến cho anh chị em và cho tôi. Một lời mời gọi hãy phá vỡ những thói quen của chúng ta và canh tân lại cuộc sống, những quyết định, và đời sống của chúng ta. Một lời mời gọi hướng trực tiếp đến nơi chúng ta đang đứng, điều chúng ta đang làm và bản thân con người của chúng ta, với “mức độ sức mạnh” của mỗi chúng ta. Chúng ta có muốn chia sẻ thông điệp sự sống này hay chúng ta muốn đơn giản tiếp tục đứng câm lặng trước những biến cố như khi chúng xảy ra?

Người không có ở đây … Người đã trỗi dậy! Và Người đợi anh chị em ở Ga-li-lê. Người mời gọi anh chị em hãy quay trở lại thời gian và địa điểm của tình yêu ban đầu của mỗi người và Người nói với anh chị em: Đừng sợ, hãy theo Ta.

[1] “Tôi bảo các ông: họ mà làm thinh, thì sỏi đá cũng sẽ kêu lên”.

[00518-EN.01] [Văn bản chính: tiếng Ý]

© Libreria Editrice Vatican