Lạy Chúa !
Đừng khiển trách con trong cơn thịnh nộ
Đừng sửa phạt lúc nổi cơn lôi đình
Vì tội lỗi nên tay Chúa đè nặng
Xương thịt con gẫy nát chẳng nơi lành
Tội lỗi con, chồng chất đến ngập lòng
Thân mình con, kiệt sức bước lang thang
Vết thương mình nặng mùi hư rữa nát
Tim quặn đau muốn gào thét lên không !
Lạy Chúa !
Nguyện vọng con Chúa đều thấu tỏ tường
Lòng than thở vọng lên tới thiên cung
Trái tim và sức người nên cạn kiệt
Mắt lu mờ chẳng được sáng như gương
Bị tai ương thì người thân xa lá nh
Người ruột rà rồi cũng muốn rời xa
Kẻ hại con đều buông lời phỉnh gạt
Con như câm, như điếc chẳng nghe ra
Lạy Chúa !
Nơi chính Ngài là đích con cậy trông
Chúa nhận lời khi nguyện ước con dâng
Kẻ đắc chí nhạo cười con tin Chúa
Con quỵ ngã, nhưng kiên vững trong lòng
Con xưng thú ! dù trăm nghìn tội lỗi
Con băn khoăn ! vì lầm lỗi quanh mình
Dù làm ơn ! nhưng kẻ thù ghen ghét
Con vẫn đi ! để theo đuổi việc lành
Lạy Chúa!
Muôn lạy Ngài, xin chớ bỏ mặc con
Xin cứu con vì con mãi mỏi mòn
Ơn cứu độ Ngài luôn phù trợ
Thiên Chúa con thờ ! xin đừng xa con.
*MARIA ! xin hãy đoái thương
Chúng con còn vẫn vấn vương tội tình
Mẹ là Mẹ Chúa cứu tinh
Giúp con bền vững dâng mình tạ ơn
Vì muôn hồng phúc Chúa ban
Dù muôn tội lỗi chúng con đã làm
Chúng con thề quyết ăn-năn
Dìm vào Lòng Chúa nồng nàn xót thương.
Thơ BẢO-PHẠM Đan-Thanh-Tâm