T7, 03 / 2018 11:58 Sáng | Đức Tin Jesus

Ơn gọi của Kitô hữu là sống yêu thương bác ái: yêu Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, và yêu tha nhân như chính mình (x. Mt 22,37-39). Gắn liền với ơn gọi yêu thương bác ái là sự tươi vui của niềm hy vọng Kitô. Nhưng tình yêu thương rất dễ gặp nguy cơ trở thành giả hình, vì thế chúng ta phải xin Chúa luôn canh tân nơi chúng ta kinh nghiệm gặp gỡ lòng thương xót Chúa để có thể yêu thương chân thành và trao ban sự tươi vui của niềm hy vọng.

ĐTC Phanxicô đã nói như trên với mấy chục ngàn tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi gặp gỡ chung hàng tuần sáng thứ tư 15-3-2017.

Trong bài huấn dụ ĐTC đã giải thích ý nghĩa lời thánh Phaolô nhắn nhủ tín hữu Roma trong chương 12 thư gửi cho họ: “Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành; thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình; nhiệt thành, không trễ nải; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa. Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện. Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà.” (Rm 12,9-13). ĐTC nói:

Chúng ta biết rõ rằng giới răn lớn mà Chúa Giêsu đã để lại cho chúng ta là giới răn yêu thương: yêu Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, và yêu tha nhân như chính chúng ta (x. Mt 22,37-39); nghĩa là chúng ta được mời gọi yêu thương, bác ái: đó là ơn gọi cao quý nhất của chúng ta, ơn gọi tuyệt diệu của chúng ta; và gắn liền với nó là sự tươi vui của niềm hy vọng Kitô. Ai yêu thương, thì có sự tươi vui của niềm hy vọng, thì gặp gỡ được tình yêu vĩ đại là Chúa.

Trong đoạn thư gửi tín hữu Roma chúng ta vừa mới nghe, tông đồ Phaolô cảnh cáo chúng ta: lòng bác ái của chúng ta có nguy cơ là giả hình, tình yêu thương của chúng ta có nguy cơ là giả hình. Vì thế chúng ta phải hỏi xem khi nào xảy ra sự giả hình này? Làm sao chúng ta có thể biết chắc là tình yêu của chúng ta chân thành, lòng bác ái của chúng ta chân thực? Là không giả bộ sống bác ái, hay tình yêu thương của chúng ta không phải là một phim tiểu thuyết: tình yêu chân thành, mạnh mẽ…

** Giả hình có thể len lỏi vào khắp nơi, cả trong kiểu yêu thương của chúng ta nữa; có biết bao tình yêu thương vụ lợi… Điều này xảy ra, khi tình yêu của chúng ta là một tình yêu vụ lợi, do các lợi lộc cá nhân thúc đẩy; khi các phục vụ bác ái, trong đó xem ra chúng ta quảng đại thi hành, được làm để chúng ta nổi bật lên hay được thoả mãn; “Tôi thật giỏi biết bao!” “Không, điều này là giả hình đó!”; hay khi chúng nhắm các điều dễ nhận ra để phô trương trí thông minh hay các khả năng của chúng ta. Đàng sau tất cả những điều đó có một ý tưởng sai lầm, đánh lừa, có nghĩa là nếu chúng ta yêu thương, là bởi vì chúng ta tốt lành; làm như thể lòng bác ái là một sáng chế của con người, một sản phẩm của con tim chúng ta. Trái lại, lòng bác ái trước hết là một ơn thánh, một món qua; có thể yêu thương là một ơn của Thiên Chúa, và chúng ta phải xin ơn ấy. Và Ngài sẵn sàng ban nó cho chúng ta, nếu chúng ta xin. Tình bác ái là một ơn: nó không hệ tại chỗ làm sáng tỏ điều chúng ta là, nhưng là điều Chúa ban cho chúng ta và chúng ta tự do chấp nhận; và ta không thể diễn tả trong cuộc gặp gỡ với người khác, nếu trước tiên nó không nảy sinh từ cuộc gặp gỡ với gương mặt hiền dịu và thương xót của Chúa Giêsu.

Vatican – ĐTC Phanxicô