T4, 12 / 2017 8:14 Chiều | Đức Tin Jesus

Hỏi:

Ngày nay thấy một số gia đình Công giáo chấp nhận cho con trai hay con gái người ta vào nhà mình chung sống để nếu được thì cho con cái mình kết hôn, người ta coi chuyện này bình thường, không quan trọng gì, không đáng ngại gì, nếu có bầu thì lo cưới.

Xin hỏi: Có nên coi chuyện này là bình thường, cũng như người ta share phòng, share bữa, share xe đi về...Có nên “Sống thử” trước khi thành hôn không? Giáo hội CG có chấp nhận không? Tại sao không?

(Ngô văn@…)

 Trả lời:

Trên đời có nhiều việc người khác có thể làm, nhưng  nếu ai đó muốn sống theo lí tưởng cao quý của mình, lại không nên làm hay không được làm. Người theo tinh thần thế tục coi chuyện nam nữ chung sống một nhà, một phòng, chuyện “Sống thử” là “không quan trọng gì”, nhưng là người Công giáo, câu trả lời của ĐGH Gioan Phaolô 2 và GLCG dưới đây cho biết tại sao không nên, không được “sống thử”. Ngoài lý do kinh tế, xã hội, thể xác, còn có lý do lý trí và tinh thần hướng dẫn ta theo con đường tốt hơn cho sự sống linh hồn:

1- Thông điệp Familiaris Consortio của Đức cố giáo hoàng Gioan Phaolô 2 viết

“Hoàn cảnh bất thường trong hôn phối, người ta gọi là “hôn phối thử”(Trial Marriage), mà nhiều người thời nay muốn biện minh bằng cách gán cho nó vài giá trị nào đó. Nhưng lý lẽ của trí khôn con người cho thấy rằng sống thử như thế không thể chấp nhận được, bởi sống thử không làm cho con người thụ lý…Và Giáo hội không thể chấp nhận thứ kết hợp như vậy, nó đi xa hoặc đi lệch con đường đức tin.(JP2, FC 80)

2- Giáo lý Công giáo dạy

“Ngày nay nhiều người đòi một thứ “quyền thử”, khi hai bên đã có ý lấy nhau. Dù hai bên cương quyết đến đâu trong dự tính, thì những quan hệ tính dục có trước như thế đều “không cho phép bảo đảm sự chân thành và sự thuỷ chung trong liên hệ nhân bản giữa người nam và người nữ, và nhất là làm sao bảo vệ được họ chống lại những thị hiếu và những sự ngông cuồng?”.

Quan hệ xác thịt chỉ hợp luân lý khi đã thiết lập xong một cộng đồng sinh sống dứt khoát giữa người nam và người nữ. Tình yêu con người không cho phép “thử”. Nó đòi hỏi một sự hiến thân trọn vẹn của hai người cho nhau”(GlCg số 2391).

Các bạn trẻ Công giáo nên ý thức và giữ vững lập trường trong vấn đề này, đừng dễ ngả theo tinh thần xác thịt, thế gian.

– Quyết định không chấp nhận sống chung để giữ danh tiết cho mình, danh giá cho mình, cho gia đình, cho họ hàng là một việc đáng làm, dù phải vượt qua gian khó.

– Trong cuộc sống đức tin, đòi người trẻ cần tôn trọng ơn thánh, tôn trọng đền thờ Thiên Chúa trong linh hồn và thân xác mình, tôn trọng đời nhau, tương lai của nhau, tôn trọng hạnh phúc gia đình tương lai của 2 người. Sự nết na, tiết dục, khiết tịnh, sự khôn ngoan rất cần, nếu không, người thiệt hại hơn cả chính là người phụ nữ.

– Cầu nguyện và chiến đấu để sống đứng đắn trưởng thành đáng được Thiên Chúa chúc phúc cho gia đình tương lai của các bạn là điều cao quí biết bao. Đàng khác, con người yếu đuối, quỷ satan thâm độc, “trá nh xa dịp tội” là phương cách rật hay như kinh Ăn năn tội ta vẫn đọc.

Xin trả lời vắn gọn rõ ràng hơn:

1/Có nên “Sống thử” trước khi thành hôn không? Đáp: Không nên.

2/Giáo hội CG có chấp nhận không? Đáp: Không.

3/Tại sao không? Đáp: Vì nó là dịp tội dễ đưa người trẻ phạm đến giới răn thứ 6 (Chớ làm sự dâm dục). Từ dịp tội đó có thể sinh nhiều vấn đề phức tạp như ngừa thai bất hợp pháp, phá thai, trai chơi qua đường, bỏ chạy, lo cưới vội kẻo mất danh giá, cưới được hay không, mặc cảm tội lỗi vẫn còn đó, sự thiệt thòi vẫn đè bên phía nữ nhiều hơn…Nói ít hiểu nhiều.

Linh mục Đoàn Quang, CMC

Xin tặng các bạn trẻ câu chuyện sau

“Marcel Callo người Pháp. Gia đình Marcel cũng đông người như gia đình VN ta (9 người con). Từ nhỏ Marcel đã phải làm việc để giúp cha mẹ (thu dọn nhà cửa, rửa chén bát, giặt áo quần cho các em). Cậu luôn tỏ ra có khiếu lãnh đạo, vui vẻ, cởi mở và thành thật.

13 tuổi Marcel bắt đầu học nghề thợ in để kiếm thêm tiền giúp ba má và các em. Cậu đưa hết tiền kiếm được cho ba má. Khi làm việc với các bạn, cậu tỏ ra bất đồng ý khi nghe những câu chuyện không đứng đắn hay nói thô tục, chửi thề. Cậu rủ bạn lập hội Giới trẻ công nhân Công giáo để giúp nhau sống đức tin và gây tình thân.

Năm 1941, khi Marcel 20 tuổi cậu gặp cô Magarita Derniaux, tình yêu 2 người bắt đầu triển nở, nhưng mãi một năm sau cậu mới hôn cô lần đầu tiên. Lập trường của cậu là:

“Tôi không muốn là môt người thích đùa giỡn với trái tim phụ nữ, vì tình yêu của tôi cao quí và trong sạch. Nếu tôi đợi cho tới 20 tuổi mới đi với bạn gái, vì tôi muốn tìm một tình yêu đích thực. Người ta phải biết làm chủ trái tim mình trước khi hiến tặng cho người mà Chúa Kitô đã chọn cho họ”

Và cô bồ Magarita viết:

Khi đó tôi mới xong chương trình huấn nghệ. Sau thánh lễ, anh đã hôn tôi lần đầu tiên. Anh đã muốn trì hoãn cử chỉ yêu thương này để cảm ơn Chúa, vì đã cho chúng tôi được biết nhau”.

Bốn tháng sau, họ đã bàn thảo với nhau những điều về đời sống thiêng liêng, cùng đọc những kinh giống nhau, thường xuyên dự thánh lễ và rước lễ.

Không may cho họ, thế chiến thứ 2 xảy đến. Quân đội Đức bắn phá làng mạc của Marcel, và bắt chàng cùng các thanh niên khác sang Đức để chế tạo bom.

Marcel rất buồn, vì xa bạn, xa nhà, xa quê hương, nhưng cậu đã được ơn tỉnh ngộ và biết lợi dụng hoàn cảnh để vươn lên.

Anh lại tổ chức nhóm Công nhân Công giáo để giúp nhau thăng tiến. Người Đức đã khám phá ra, và Marcel bị giam giữ, bị kết án. Thêm vào đó, Chúa để cho anh mang bệnh sốt rét, sưng phổi, và nhiều đau khổ khác.

Cuối cùng Marcel đã bị xử tử lúc 22 tuổi đời. Anh chết như một vị thánh tử đạo, dù anh nghĩ anh không xứng đáng.

Ngày 4/10/1987 Đức Thánh Cha Gioan Phaolô đã đưa anh lên đài vinh quang để nêu gương cho các bạn trẻ Công giáo.