Peter Damian mất cả cha lẫn mẹ từ lúc mới sanh. Một trong mấy người anh lãnh đem về nhà nuôi; nhưng người anh này lại đối xử với Peter vô cùng tàn nhẫn, bắt Peter phải làm việc cực khổ, ăn uống thì thiếu thốn, quần áo thì không đủ mặc.
Một ngày kia Peter lượm được một đồng tiền.
Nó tiêu biểu cho vận may của Peter. Một người bạn nói với Peter: “Anh có thể dùng nó, vì không biết ai là chủ nó mà trả lại.”
Nỗi khó khăn của Peter là anh cần rất nhiều thứ vì anh không có gì cả; mặc dầu vậy, ý của Peter lại muốn dùng đồng bạc đó để làm một việc có ý nghĩa hơn: Peter muốn xin một thánh lễ cầu cho các linh hồn trong lửa luyện tội, nhất là linh hồn cha mẹ yêu dấu của anh.
Đó là một sự hy sinh cao quí nhất, Peter đã lấy đồng tiền đó để xin lễ mà quên đi bản thân mình.
Kể từ đó, vận mạng của Peter thay đổi một cách thấy rõ, do sự trả ơn rất lớn lao của các linh hồn cho sự hy sinh của Peter.
Người anh lớn nhất của Peter tới thăm căn nhà Peter đang ở, ông rất kinh hãi khi thấy người em bé nhỏ của mình phải sống trong cảnh tàn tệ.
Ông liền đem Peter về nhà nuôi nấng cho ăn học và lo lắng yêu thương như con mình.
Ơn này đổ tràn trên ơn khác. Với tài năng sẵn có, Peter trở thành tiếng tăm, anh dấn thân trên con đường tận hiến và trở thành linh mục.
Không bao lâu Peter được tấn phong lên hàng Giám mục rồi Hồng Y.
Các phép lạ chứng minh sự thánh thiện của ngài.
Bởi vậy sau khi chết ngài được phong thánh lên hàng tiến sĩ Hội Thánh.
Biết bao ơn đổ xuống cho ngài kể từ sau một thánh lễ cầu cho các linh hồn.
Nguồn :Tinmung.net