T4, 11 / 2017 4:20 Chiều | Đức Tin Jesus

 Đức Chúa Trời

Kinh Thánh bắt đầu với các từ rất sâu sắc:

Ban đầu Đức Chúa Trời…

                                                 Sá ng Thế Ký 1:1 (BD 2011)

Không hề có những tranh luận nào ở lúc ban đầu về sự tồn tại của Đức Chúa Trời- điều này được kết luận là Đức Chúa Trời tồn tại. Ngài chỉ là ở đó.

Vĩnh Cửu

Ngài đã luôn luôn ở đó. Ngài có trước mọi cây cối, động vật và con người, trước khi trái đất và cả vũ trụ. Ngài không có điểm bắt đầu và cũng không có điểm kết thúc. Ngài đã luôn tồn tại và sẽ luôn luôn như vậy. Kinh Thánh nói rằng Ngài tồn tại từ quá khứ vĩnh cửu cho đến tương lai vĩnh cửu. Đức Chúa Trời là vĩnh cửu.

Trước khi núi non sinh ra, trước khi Ngài sáng tạo trái đất và thế gian, Chúa là Thượng Đế, Ngài có từ xưa và còn đời đời.

                                                                   Thi Thiên 90:2

Khái niệm về một Đức Chúa Trời vĩnh cửu thì khó để chúng ta nắm bắt. Điều này quá rắc rối cho trí tuệ của chúng ta và chúng ta thường xếp chúng vào bộ não của chúng ta dưới cái nhãn không thể có. Nhưng có những mô phỏng giúp chúng ta hiểu được. Ví dụ, chúng ta có thể so sánh sự vĩnh cửu với vũ trụ.

Hầu hết chúng ta có thể hiểu về hệ mặt trời- mặt trời được bao quanh bởi các hành tinh theo quỹ đạo. Chúng ta biết rằng hệ này rất rộng lớn, nhưng các máy thăm dò vũ trụ đã khiến cho các khoảng cách xa nhất dường như có thể tới được. Nhưng đi một bước xa hơn và bắt đầu đo kích thước vũ trụ. Nếu bạn có thể nhảy vào một phi thuyền và di chuyển với tốc độ ánh sáng, chúng ta có thể đi vòng quanh trái đất bảy lần trong một giây! Bạn cảm thấy thích thú với chuyến đi của mình như thế nào? Phải chăng khá phấn khởi? Đi ra ngoài vũ trụ với tốc độ tương tự, chúng ta se vượt qua mặt trăng trong vòng hai giây, đến Sao Hỏa trong vòng bốn phút, và Sao Diêm Vương trong vòng năm giờ đồng hồ. Từ đó bạn bắt đầu đi vào thiên hà- DÃY NGÂN HÀ.

Vâng, ý nghĩ về một Đức Chúa Trời vĩnh cửu thì khó có thể nắm hết, cũng giống như sự rộng lớn của vũ trụ chúng ta. Cả hai đều làm cho tâm trí lúng túng, nhưng cả hai đều thật. Kinh Thánh nói rõ ràng về điểm này. Sự sống vĩnh cửu của Đức Chúa Trời là một phần gắn liền với bản chất của chính Ngài mà Kinh Thánh đề cập đến nó như là tên của Ngài…

cùng CHÚA, Đấng hằng sống.

Sá ng Thế Ký 21: 33

Nhiều Tên

Đức Chúa Trời có nhiều tên hay chức danh, mỗi tên tuyên xưng điều gì đó về bản chất của Ngài. Chúng ta sẽ xem xét về ba danh xưng:

1) Đấng Tự Hữu

Ðức Chúa Trời phá n…, “Ta là ÐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU.” Ngài lại phá n, “Ngươi hãy nói … như thế nầy, ‘ÐẤNG TỰ HỮU đã sai tôi đến với anh chị em.’”

Xuất-hành 3-14 (BD 2011)

Ý nghĩa gần nhất của lời phát biểu này là: Ta là Đấng Tự Hữu hoặc Ta là Đấng Tự Tồn Tại. Đức Chúa Trời tự hữu bằng chính quyền năng của Ngài.

Chúng ta cần thức ăn, nước uống, không khí, ngủ, ánh sáng— một nguồn cung cấp vô tận của những thứ thiết yếu để sống—nhưng Đức Chúa Trời không như vậy. Ngài không cần gì cả, không cần bất cứ thứ gì! Ngài tự tồn tại, Là Đấng Tự Hữu.

2) Đức Chúa Trời

Danh xưng Đấng Tự Hữu không được dùng phổ biến trong Kinh Thánh bởi vì ý nghĩa của nó gắn vào từ Đức Chúa Trời.

Lạy CHÚA, thật không ai giống như Ngài;


Ngài là Ðấng lớn lao vĩ đại;


Danh của Ngài thật cao cả và quyền năng.

Giê-rê-mi-a: 10-6

Danh xưng CHÚA không chỉ làm nổi bật sự tự hữu đời đời của Chúa, mà còn lái sự tập trung của chúng ta vào địa vị của Ngài- một địa vị cao hơn tất cả những địa vị khác. Ngài là Chúa của các chúa

3 ) Đấng Tối Cao

Danh xưng này gắn với tên CHÚA bằng việc nhấn mạnh vào vai trò của CHÚA là một Đấng Thống Trị tối cao.

Ðể chúng biết rằng chỉ có Ngài, Ðấng 

THI THIÊN 83:18

có danh là CHÚA, là Ðấng Tối Cao trên toàn thế giới.

Giống như các vua cổ xưa có những vị lãnh đạo chung hoặc đấng tối cao là những người ngự trị trên các lãnh địa, cũng như Chúa là Vua của cả vũ trụ, là Chúa Đấng Tối Cao.

Kể cả bản thân từ Chúa nhấn mạnh địa vị của Ngài là một Đấng thống trị cao nhất. Từ Chúa có nghĩa là Đấng mạnh, Lãnh Đạo hùng mạnh, Thần tối cao.

Ý nghĩ về Chúa là Vua có thể tạo nên một hình ảnh của một người đàn ông lớn tuổi ngồi trên một Ngai vàng bay lượn ở đâu đó trong tầng tỉnh khí. Trong Kinh Thánh không có nơi nào mô tả Chúa là một người đàn ông lớn tuổi, nhưng điều này ám chỉ đến Ngai của Chúa- không phải nằm vững chắc trên một đám mây- nhưng trong một đền thánh tọa lạc ở Thiên Đàng.

CHÚA ngự trong đền thánh của Ngài; 


CHÚA ngự trên ngôi Ngài trên thiên đàng.


Mắt Ngài nhìn thấy rõ hết;

Thi Thiên: 11-4

Chúa Đấng Duy Nhất

Thuật Ngữ Đấng Tối Cao nói về vị trí duy nhất của Chúa trong vũ trụ. Không có ai khác giống như Ngài. Chỉ một mình Ngài, Chúa thống trị của tất cả.

Ta là CHÚA, ngoài Ta không có thần nào khác; 


Ngoài Ta không có Ðức Chúa Trời nào khác.

Ê-sai-a: 45-5

Không có thần nào hiện hữu trước Ta, 


Và sau Ta cũng không có thần nào khác.

Ê-sai-a 43:10

Không có hệ thống cấp bậc các chúa, với một Chúa lớn nhất thống trị chuồng như vậy. Không có một chúa nào khác tồn tại ở ngoài kia, cho dù là Tự Hữu hay được sáng tạo ra.

Ta là Ðấng Ðầu Tiên và là Ðấng Sau Cùng;


Ngoài Ta chẳng có thần nào khác.

Ê-sai 44:6

Kinh Thánh nhấn mạnh- chỉ có duy nhất một Chúa.

Là Thần

Trước khi chúng ta rời khỏi chủ đề này, chúng ta cần hiểu một điều cuối cùng. Kinh Thánh nói với chúng ta rằng Chúa là Đấng vô hình bởi vì Ngài là thần.

Ðức Chúa Trời là thần linh…

Giăng 4:24

Bạn không thể thấy thần linh vì thần linh không có thể xác và xương như chúng ta có. Nhưng dù bạn không thể thấy ai đó không khiến cho người đó trở nên ít thật hơn.

Hãy nghĩ về một lễ tang của một người bạn vừa mới mất. Nếu quan tài mở ra thì bạn có thể nhìn thấy thân thể. Thân thể ở đó, nhưng bạn của bạn ở đâu rồi? Bạn ấy đã đi rồi; linh hồn của bạn ấy đã không còn ở thời điểm đó nữa. Khi chúng ta nhìn vào một ai đó, chúng ta chỉ đang thấy cái nhà của họ mà thôi, cơ thể con người- chúng ta không thật sự thấy được con người thật, linh hồn/ thần linh.

Chúng ta sẽ thấy rằng Kinh Thánh cho biết bằng nhiều cách khác nhau rằng linh hồn của một người bắt đầu từ một thời điểm và sau đó sống mãi mãi. Nhưng Chúa thì khác; Ngài không bao giờ có điểm bắt đầu và Ngài sẽ không bao giờ chết. Ngài là thần linh hằng hữu duy nhất, sống từ quá khứ vô tận đến tương lai vô tận.

Chúa:

Ngài là thần linh.

Ngài hằng hữu.

Ngài là Đấng Tự Hữu– đấng tự tồn tại.

Ngài là Chúa Tối Cao, Đấng Thống Trị Tối Cao của tất cả.

Ngài là Chúa Duy Nhất.

Và đó là điều có từ trước- Ban đầu…